Đăng ngày: 06/04/2012
Lượt xem: 7361

Nguyễn Thị Phương Thảo 

          Trong ngọn gió đầu đường thổi lại dường như đã thấm đượm cái vị mằn mặn của mùa hè miền biển. Những ngày đón gió tháng Tư về bao giờ cũng khiến học trò chúng tôi xốn xang. Xốn xang với khoảnh khắc giao mùa và bước tiến lớn trong cuộc đời mỗi con người: mùa thi cử, chọn khối, chọn trường ... đã gần kề. Khi xưa, trong tiềm thức mỗi chúng tôi mấy tiếng "cấp ba" sao mà nghe xa vời quá. Vậy mà bây giờ thì chúng tôi đã lên lớp chín, là học sinh cuối cấp thật rồi, biết bao nhiêu là điều muốn nói...

          Kỉ niệm đến trong ta như cơn mưa rào: chợt đến, chợt đi. Nhưng lại để ta phải suy nghĩ nhiều về chúng với nhiều lí do, bất kì đó là lí do nào. Thế nên kỉ niệm của cuộc đời chúng ta chẳng mất đi đâu, bởi chúng cũng như nước. Đôi khi chúng bốc hơi khỏi tâm trí khi ta quá bận rộn. Để rồi một lúc nào đó, chúng trở lại trong hình hài những đám mây, ào ạt nổi mưa giông vũ bão khiến ta không khỏi nức lòng ...

          Cuộc sống bận rộn một lúc nào đó sẽ nhường chỗ cho tâm hồn thanh thản. Đến lúc đó ta lại bất giác nhớ về thời đi học của mình với thật nhiều kỉ niệm đáng nhớ.

          Thầy cô là những người để lại trong ta dấu ấn sâu đậm hơn cả. Như một người bạn, thầy cô chấp nhận những bản chất vốn có của chúng ta, cố gắng hết mình để giúp chúng ta trở thành con người mà chúng ta nên trở thành. Còn tuyệt vời hơn cả một người bạn, thầy cô không bao giờ đứng chắn đường trừ khi ta đang lao xuống dốc. Nhưng dường như học sinh không hiểu được nỗi lòng của thầy cô, ta thường hiểu nhầm thầy cô. Mặc dù là vô tình hay cố ý, điều đó luôn khiến các thầy cô không khỏi phiền lòng.

      Bạn bè mới thật khiến cuộc sống của ta thêm thú vị. Họ luôn giúp ta vượt qua khó khăn vào những thời điểm tưởng như tăm tối nhất. Hơn nữa, một người bạn thật sự luôn hiểu biết được điều gì có thể chạm vào trái tim ta.

          Từ thầy cô, bạn bè ta luôn có được tình yêu và niềm tin, thì dù có vấp ngã hay thất bại, ta cũng có thể đứng dậy và sống tốt. Họ luôn cho ta sức mạnh, can đảm để nhận bất kì những thử thách nào trong cuộc sống. Họ cho thêm ta niềm tin để không gì có thể lấy đi sự bình yên trong tâm hồn.

          Và rồi, hoa phượng sẽ lại đỏ thắm, rực rỡ cả sân trường. Mặc dù rất muốn nhưng ta chẳng thể ngăn lại bước chuyển mùa của tự nhiên. Đến lúc đó, những quyển lưu bút lại ngập tràn các lớp học ... Rồi khi không ta mới nhận ra giá trị của tình bạn, tình thầy trò mới đáng trân trọng làm sao! Thời học sinh đáng nhớ ấy thật khó tả, những kỉ niệm cứ êm đềm, khắc sâu mãi trong tâm hồn chúng ta khiến ta chẳng nói nên lời.

 

Các tin trước

Cô Hà Thị Ngọc Hoa
Hiệu trưởng


Cô Nguyễn Thị Thủy
Phó hiệu trưởng
Lượt truy cập: 1385155