Đăng ngày: 06/04/2012
Lượt xem: 2687

Võ Ngọc Bích
Cựu giáo viên

 

Dừng chân bên một dòng sông; tiếng hát ai nghe đến nao lòng; chuyến phà ngang người trông kẻ ngóng, có biết chiều xuống lòng tôi không?

Tình yêu tôi như một dòng sông, một sớm ban mai tôi bước qua cầu, lại ngả nón theo câu ca thời thơ ấu; tiếng lòng du dương trỗi lên hoài khúc, những nốt nhạc vui khi bổng khi trầm; vội đi tìm ẩn ngữ thời gian, thấy con đò xưa trông cầu, gác mái…

Sóng Hàn vang vỗ nhạc vào thơ cho ước mơ hóa thành khúc hát; giữa biển trời bát ngát, áng mây hồng vờn đỉnh Sơn Trà, bềnh bồng phiêu du lên Bà Nà xanh thẳm; và Em đến biển,…Em thành Tiên Sa…

 

Có bông hồng đỏ nở thắm sân trường; lại gặp trò xưa, nay là cô giáo; bục giảng trên cao em truyền khát vọng; tiếng ai khẽ hát dưới vòm cây xanh…

 

Đồng nghiệp vong niên đã tròn năm tháng, nói lời chia tay bục giảng, sân trường… chia tay đàn em nhỏ yêu thương; đêm đêm về lật từng trang giáo án, lại thấy đời tỏa sáng đưa hương….

Gặp nhau sau con bão lớn, dấu lo toan tay bắt mặt mừng; thôi muộn phiền, hỏi thăm đồng nghiệp….

Đại cuồng phong tan, tình người thêm thắm, gian nhà xiêu mở mái nhìn trăng…

Tôi đi qua thời gian, qua thành phố ngát xanh, qua mái trường ngói đỏ; lặng nghe tiếng của bài thơ chưa ngỏ, nghe khúc nhạc ru còn ấp ủ trong lòng. Trời cao lồng lộng, biển rộng muôn trùng; bản giao hưởng thời gian hòa cùng năm tháng. Trong tin yêu, tim dào dạt, rộn ràng; sâu thẳm trong lòng, xanh ngát khúc yêu thương; dâng cuộc đời với thành tâm vô hạn: Hương thời gian nồng đượm…; Sắc thời gian thắm màu…

Các tin trước

Cô Hà Thị Ngọc Hoa
Hiệu trưởng


Cô Nguyễn Thị Thủy
Phó hiệu trưởng
Lượt truy cập: 1385352